Em
là 1 phụ
nữ
rất
lạ
..chỉ
thích nói “ chính diện”
chứ
ít khi nào nói “ khuất
diện”
Lần
đầu
tiên mò mẫm
viết
cho 1 người....
“khuất
diện”
vừa
tri âm vừa
tri kỷ
…cái cảm
giác nó sao sao!!! Ai chà ! thừ người
ra gần
1 tiếng
đồng
hồ
rồi
ko biết
sẽ
viết
gì đây, những
suy nghĩ chen chúc , xô đẩy
nhau trong đầu
để
dành quyền
ưu tiên chui ra …cho
nên nó lộn
xộn
..ko trật
tự
khiến
em ko sao sắp
xếp
được
đội
hình câu chữ
cho hoàn chỉnh,
thôi thì nghĩ sao nói vậy
người
ơi!
Anh
có tin vào chữ “ DUYÊN” ko? Có một câu “HỮU DUYÊN CŨNG LÀ DUYÊN, VÔ DUYÊN CŨNG
LÀ DUYÊN, HỮU TÌNH CŨNG LÀ TÌNH, VÔ TÌNH CŨNG LÀ TÌNH” Cái ngày ấy - sự
tình cờ đã khiến anh - em gặp nhau …quen nhau và….đó là tình là duyên. Chúng ta
luôn suýt xoa – hồ hởi – phấn khởi vì đã bắt gặp được sự đồng cảm – cảm nhận –
cũng có lúc hơi khập khiễng về tất cả trong mọi điều trong cuộc sống,
cũng từ chữ duyên đó phải ko anh ??? NHƯNG !!! Cái duyên đó có duy trì mãi mãi
hay ko còn tùy thuộc vào sự trân trọng - giữ gìn – tin yêu của chúng ta…Tình
bạn – tình tri kỷ cũng rất cần cái duyên đó đúng ko anh ? vậy chúng ta phải làm
gì để cái duyên ấy đừng bị sóng gió – bão tố - hay phong ba từ muôn hướng tràn
về vùi dập…Anh ơi ! vũ khí dùng để chiến đấu là bản lĩnh – niềm tin – tình yêu
thương …mà theo em nghĩ ba cái vũ khí này mình có thừa nên chẳng sợ gì chiến
tranh xảy ra anh nhỉ? Hihi…eo ôi ! em lại “bạo lực” rồi
Trời
lại mưa ! cơn mưa to buổi chiều chưa dứt hạt thì cơn mưa ào ạt buổi tối
kéo đến làm nguồn cảm hứng chợt bay vèo qua khung cửa sổ..nhìn ra ngoài trời
đêm ...dưới ánh đèn đường những hạt mưa như những sợi dây trong suốt kéo dài lê
thê ..tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà làm cảnh vật xung quanh như
chùng lại..buồn buồn..sao lại buồn nhỉ? ..Ừ cứ buồn..có sao đâu…
Giờ
nay anh đang làm gì nhỉ ? chắc đang ngồi xem tivi với những chương trình yêu
thích và biết đâu đang hát nho nhỏ 1 tình khúc của NTM …
Em có nghe mùa thu mưa
giăng lá đổ
em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương
Và em có nghe khi mùa thu tới
mang ái ân mang tình yêu tới
em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé....
em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương
Và em có nghe khi mùa thu tới
mang ái ân mang tình yêu tới
em có nghe nghe hồn thu nói mình yêu nhau nhé....
Tự
nhiên sao em lại nghĩ đến 2 từ “HẠNH PHÚC” HP là gì nhỉ? Và tìm đâu trong cuộc
sống nhiễu nhương này HP đúng nghĩa...Thôi thì cứ nghĩ trên đời này cũng không
có sự việc gì quá ghê gớm, cố gắng nhìn mọi việc thật nhẹ nhàng và cũng nên
biết cách tha thứ để chính mình được thanh thản. …giận hờn hay chấp nhặt chỉ
mệt mỏi cho chính mình và kẻ …kia mà thôi. Trong mọi việc hãy nhìn vào những
mặt tốt của vấn đề và đặt mình vào vị trí của người kia để thông cảm , để chia
sẻ. Chính vì sự rộng rãi ấy rồi sẽ thấy mỗi ngày đều có những khoảnh khắc hạnh
phúc từ muôn hướng…tấn công vào "Hạnh phúc là những điều nhỏ bé quanh
mình, cứ quan niệm nó thật đơn giản để thấy mình được hạnh phúc. …đôi khi niềm
vui của người này lại là hạnh phúc của người khác đấy” hihi…Em lại triết lý
rồi..mà kệ ko thích cũng đã đọc rồi!!
Em
và công việc vẫn cuốn nhau đi...và ngày này nối tiếp ngày kia với bộn bề công
việc...và khi đêm về....nỗi nhớ mênh mông quá !!!
Mà
sao nhớ nhỉ?...nhiều lúc lắc đầu thật mạnh cho cục nhớ văng đi..nhưng nó là vật
vô hình nên cứ bám mãi - bám chắc khiến mình cứ đeo mang…Thôi thì cứ
nhớ!...hihi..nhớ cũng có thú vị của nhớ !
Cảm
ơn đời đã cho em thêm nhiều thứ vui buồn giận ghét , cảm ơn cuộc sống đã cho em
thêm những người bạn tri kỷ để biết mình được sẻ chia , cảm ơn thời gian
vội vã dù ko chờ đợi nhưng vẫn cho mình nỗi chờ mong khắc khoải và cả những nỗi
đau từ dịu dàng đến cay đắng.....thật hạnh phúc biết bao vì những điều đó phải
ko anh ? mong rằng anh cũng có sự đồng cảm như em ...
Và…và…gì
nữa nhỉ? Nguồn cảm hứng bắt đầu lụi tàn..ngày mới sắp sang trang – những được
mất của ngày qua hãy ngủ yên đó nhé…Vì …gì nhỉ? Vì Anh vì em và vì cuộc sống
vẫn còn nhiều điều đang đợi ta…chiến đấu từng ngày , từng giờ ..thậm chí từng
giây… đừng đầu hàng … Hihi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét