Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

XE ĐẠP ƠI !




Tôi yêu anh vì vẻ lãng tử , tốt bụng và thực tế trước cuộc sống. Rồi tôi xa anh cũng vì điều đó , tôi muốn một chút lãng mạn trong cuộc đời vốn khắc nghiệt nhưng anh thì không thể . Nhân chứng của cuộc tình là chiếc xe đạp cũ kỹ , nó chở đầy kỷ niệm , tiếng cười hạnh phúc của một thời yêu nhau.

Hai mươi năm trôi qua, anh say mê trong cuộc mưu sinh, kết quả có một gia tài và 1 gia đình không ai sánh bằng. Nhưng anh vẫn thấy cô đơn trong chính ngôi nhà mình vì người  song hành không hề đồng cảm.

Tình cờ  gặp anh tại nhà anh, khi tôi đưa con dự sinh nhật bạn ( là con anh ) , nhìn thấy chiếc xe đạp ngày xưa anh treo bên hông nhà , Tôi  hỏi: Sao anh còn giữ nó? Anh nhìn xa xăm giọng hơi nghẹn ngào: anh dành hết tuổi thanh xuân để xây dựng nên cơ ngơi này …nhưng bây giờ anh lại mong đánh đổi tất cả những gì anh có được ngày nay để anh có lại những gì trên chiếc xe đạp ngày xưa.
 Tôi quay đi ngậm ngùi ..anh cũng vậy ! Những gì đã qua bây giờ chỉ còn trong ký ức…

Đêm thấy ta là thác đổ (Trịnh Công Sơn)





Một đêm bước chân về gác nhỏ

Chợt nhớ đóa hoa Tường Vi

Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ

Giờ đây đã quên vườn xưa


Một hôm bước qua thành phố lạ

Thành phố đã đi ngủ trưa

Đời ta có khi tựa lá cỏ

Ngồi hát ca rất tự do


Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà

Từ những phố xưa tôi về

Ngày xuân bước chân người rất nhẹ

Mùa xuân đã qua bao giờ

Nhiều đêm thấy ta là thác đổ

Tỉnh ra có khi còn nghe


***

Một hôm bước chân về giữa chợ

Chợt thấy vui như trẻ thơ

Đời ta có khi là đóm lửa

Một hôm nhóm trong vườn khuya

Vườn khuya đóa hoa nào mới nở

Đời ta có ai vừa qua



Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ

Tôi nghĩ quanh đây hồ như

Đời ta hết mang điều mới lạ

Tôi đã sống rất ơ hờ


Lòng tôi có đôi lần khép cửa

Rồi bên vết thương tôi quì

Vì em đã mang lời khấn nhỏ

Bỏ tôi đứng bên đời kia.
Nhớ hôm nào tay trong tay, mắt nhìn vào mắt để nghe trái tim ta run khe khẽ trong lồng ngực..
Nhớ hôm nào…ngồi bên nhau lòng thầm cầu mong thời gian ơi…xin dừng lại !
Nhớ hôm nào ta ngồi bên cửa sổ cùng lắng nghe một bài hát sau một đêm mưa...Giai điệu bài hát da diết quá …Anh khe khẽ  hát theo..“Đời ta có ai vừa qua”

Nhớ hôm nào ta rơi nước mắt vì ai đó, nhớ hôm nào tất cả ..tất cả lòng tin..hạnh phúc chợt vụt mất tan tành khi anh ra đi ....

Mới đây mà đã hơn hai mươi năm rồi, mọi thứ thay đổi rất nhiều, rất nhiều …hình như ko còn gì như xưa …chỉ còn chăng chút hoài niệm ngày ấy … phải không anh ?
Giờ đây khi  nghe lại bài hát này, không còn nước mắt rơi, không còn những luyến lưu, trái tim ko còn lỗi nhịp nữa …còn chăng 1 chút bang khuâng kỷ niệm…
Chỉ một điều đến bây giờ …:  Dù ở đâu đó luôn mong anh được hạnh phúc.

CHÚC  HẠNH PHÚC! THẬT HẠNH PHÚC…


CAFE MỘT MÌNH




Café một mình
Chiều thật vắng
Bên quán  xưa cũ thật xưa
Mưa còn đẫm ướt đêm qua
Gió xôn xao
Nắng hanh hao
Café một mình
Giọt xao xuyến rụng giọt hời hợt rơi
Hương vị đắng
Lòng cũng đắng
Hồn quắt quay
-------
Tay gầy níu lấy cơn say
Tình yêu không cánh mà bay mất rồi
Ru đời nhau giữa chơi vơi
Ru tình yên ngủ một đời lãng quên

Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

ĐỜI CAY HAY MÌ CAY ( Truyện rất ngắn )




Đầu con hẻm nhỏ không biết từ lúc nào tồn tại một xe mì gõ của 2 vợ chồng sồn sồn ko con, cứ chiều chiều ríu rít dọn hàng ra và thật khuya mới đẩy về…mì nấu rất ngon nên lúc nào cũng đông khách…
Vào một đêm mưa tầm tã mịt mùng … trong nhập nhoạng người đàn ông vội vã ra đi …

Rồi từng ngày qua ngày, chỉ còn lại người đàn bà gương mặt khắc khổ, buồn hiu, thiếu vắng nụ cười,  lầm lũi bên xe mì gõ đầu hẻm… Chẳng hiểu vì lý do gì, khách đến ăn ngày một thưa dần rồi vắng hẳn…Cứ chiều đến tối người đàn bà cùng xe mì gõ chơ vơ 1 mình đón nắng đội mưa…

Vào một ngày nọ trời cũng tầm tã mưa, có một người đàn ông cực kỳ sang trọng tìm về con hẻm xưa trên một chiếc xe sang trọng… Không ai trong con hẻm còn nhận ra ông…. Và cũng ko ai còn nhớ Người đàn bà và xe mì gõ từ bao giờ ko còn ở đầu con ngõ nữa.
Người đàn bà và xe mì gõ không còn ở đó nữa kể từ dạo vắng khách…. Người ta bảo kể từ cái ngày chồng bỏ đi, mì bà nấu không còn ngon , ko đậm đà như trước và quá cay…
Vì Cay nên người ta không thèm ăn của bà nữa...

ĐƯỜNG VỀ ( Truyện ngắn )




 

Thng Vũ cùng đám tr lm lũi bước theo chú Nam công an khu vc vào căn nhà được gi là mái m dành cho tr em lang thang cơ nh , khuôn mt vô cm hơi hếch lên v bt cn ca Vũ khiến chú Nam kh lc đu thm nghĩ “ chú nh này bướng bnh , khó tr lm đây “ , không biết cô Thu ch mái m này chu đng được bao lâu .
Theo ch
trương chung ca Huyn – ca UBDS gia đình & tr em thì tết này vn đng , thu gom các em lang thang trong đa bàn huyn đưa v đoàn t gia đình . Mt s em sau khi phân tích t m , giúp đ tin bc đã đng ý cho đưa v nhà . S còn li thuc dng m côi được tp trung đưa vào mái m trong đó có thng Vũ , Theo con Xuân bn nó thì thng Vũ chng có m côi , nó còn cha m hn hoi mà li giàu na , vy c gì nó t nhn là mình m côi …Nó t đâu ti chng ai biết , mi 12 tui đu đã thâm niên cuc sng hè đường đến 3 năm , ban ngày bán vé s , xách nước cho my bà bán rau , bán hàng ăn kiếm cơm , đêm v ng v vt co ro trên sp bán hàng , nng gió , không khí ô hp ca môi trường ch không lành mnh đã làm nó chai lì , du côn có tiếng .
Sau khi bàn giao xong lũ tr
, anh Công an khu vc kéo cô Thu ra xa thì thm : - Cô hãy coi chng thng bé tóc vàng đó nhé ! dân lì có tiếng đó .
Bu
i đu tiên cô Thu hi thăm hoàn cnh tng đa , giúp chúng v sinh thân th , ăn ung , c nhóm lúc đu e dè nhưng v sau thy cô ít nói , thân tình và có v hin lành, nên chúng dn dĩ th l hòan cnh , ch riêng thng Vũ bu môi ri xa đám đông .
Cu
c sng trong mái m quá k lut gò bó , chú bo v lúc nào cũng đ ý nên nó cũng gm … sng gò ép đến ngày th ba thì d chng , nó mun làm cái gì đó đ thoát ra khi chn này .

V
a bước chân xung giường Thng Tú đã hét lên inh i , khuôn mt tái mét . mt nhìn chm chm xung dép , mt chùm sâu rm đang ngoe nguy , Cô Thu nhìn quanh hi :
- ai là th
phm v này đây ?
T
t c lc đu còn thng Vũ đang đng da thành ca mt nhìn ra xa ánh lên v tinh nghch , mt chút nghi ng dy lên trong lòng cô .. Ti hôm sau bên phòng n , bé Mai bt tnh khi phát hin trong gi ca mình xut hin mt chut con đ hn , v tha mãn hin lên trên gương mt thng Vũ và ln này vic làm ca nó có người mách :
 - Cô
ti qua con thy bn Vũ mang chut vô phòng ..
Không ch
i cãi mt câu nào ,nó đng ý chu pht và yêu cu th nó ra vì còn đây nó s còn phá na .
Chi
u nay sau gi cơm , cô Thu r thng Vũ đi ra ch mua đ vi mình , nó nhn li lin và trong đu phát ha kế hoch b trn . Đến ch cô không vào mà nm tay nó dt đến gc bàng bên hông ch , dưới gc bàng không hiu t bao gi ai đã đt sn 2 cc đá to tướng như 2 chiếc ghế nh dành cho người đi ch ngh mt .. Nó ngi xung bên cô mt lơ đãng nhìn xa xa , thm ước tính đon đường sp chy .. Cô Thu nhìn nó mt lúc ri nói :
- Hôm nay cô s
k cho con nghe mt câu chuyn c tích .. Nó bc bi ct ngang :
- Con không thích nghe chuy
n c tích , nào là ngày xưa có mt đa tr không ngoan , cu bé gp mt bà tiên gì gì đó ri s ngoan ch gì …
- Không ! cô s
k cho con nghe câu chuyn c tích thi nay , mong con chu khó lng nghe 1 ln thôi . Ngày xưa cách đây không lâu lm có mt cô bé n đang sng m êm cùng vi gia đình có đ cha m , dưới mt ca cô cuc sng toàn màu hng hnh phúc . Nhưng ch qua mt đêm thôi trên đường đi d tic cưới bn bè v cô bé mt c cha ln m trong v tai nn giao thông . Không chp nhn ni đau quá ln trong đi và s đy qua đy li ca bà con trong vic cưu mang cô , cô bé b nhà lang thang sng b sng bi vi đám tr đá cá lăn dưa , vi bn tính lì lm bt cn không bao lâu cô tr thành th lnh ca bn git dc , trm cp … Cuc sng c thế trôi đi cho đến mt ngày b bt qu tang đang móc túi ti gc bàng này .
Cô Thu d
ng 1 chút quan sát v mt ca thng Vũ...Nó vn nhìn xa xa nhưng có v lng nghe ..
- Cô bé đ
ược đưa v trường dy tr chưa ngoan , đây ban đu cô cũng phá phách , tìm cách trn chy và mt ln chui rào ra được ngoài đường,  thì cô giáo bt gp , hong ht cô bé lao ba ra đường trong lúc mt chiếc xe du lch đang tr ti , kết qu là gì con biết không ? đ đy con bé lì lm vào được l đường cô giáo đã lãnh trn cú ht ca chiếc xe .
L
n đu tiên sau khi cha m chết cô bé khóc , nhng git nước mt lo s,  hi hn chy tràn trên khuôn mt chai sn phong trn . Trong bnh vin cô giáo đi mt vi t thn, còn trường cô bé t m xếp hàng trăm ngôi sao nh cu nguyn cho cô giáo chóng bình phc , cô bé t ha s ngoan ngoãn c gng hc hành đ sau này tr thành cô giáo như cô v dy trường có tr em chưa ngoan .
- Vũ à con còn có ph
ước hơn cô bé đó nhiu vì con còn có cha có m , dù cha m có lm li gì chăng na thì tình yêu thương dành cho con không h có li , hãy suy nghĩ li cô nói hôm nay đ chn cho mình hướng đi sp ti .
L
i cô Thu đã dt t lâu nhưng thng Vũ vn cúi gm mt xung , bàn tay cm que v nhng đường tròn vô nghĩa trên mt đt , mt git nước mt hiếm hoi rơi xung gia vòng tròn thm nhanh trong lòng đt , nhìn nó bây gi có ai nghĩ rng nó tng là đa hư đn …
- Cha m
con li d , con vi m trong căn nhà rng ln nhưng thiếu không khí gia đình , con gin người ln ch vì bt đng mà ci vã nhau , ra tòa đùn đy trách nhim nuôi con , bun quá con b nhà ra đi ..
- Cô đã liên h
vi m con ri , sáng mai m s đến đón con , cô mong rng con s sng tt hơn cô bé trong chuyn kia vì s hi tâm ca con không làm ai b tn thương .
C
trường và c anh công an khu vc cũng không sao hiu ni thng Vũ hi tâm chuyn ý nhanh đến vy , lúc m con gp nhau không ai cm ni nước mt . Nó hin nguyên hình là đa bé rt cn tình yêu thương ca cha m. Trước khi ra v thng Vũ cm bàn tay cô Thu hi :
- Th
ế cô giáo ca cô bé kia ra sao h cô ?
- Bây gi
y là m đ đu ca mái m này đó con .
- T
ết này con v đây cô phi dn con đến thăm cô giáo đó nhé cô !