Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

XE ĐẠP ƠI !




Tôi yêu anh vì vẻ lãng tử , tốt bụng và thực tế trước cuộc sống. Rồi tôi xa anh cũng vì điều đó , tôi muốn một chút lãng mạn trong cuộc đời vốn khắc nghiệt nhưng anh thì không thể . Nhân chứng của cuộc tình là chiếc xe đạp cũ kỹ , nó chở đầy kỷ niệm , tiếng cười hạnh phúc của một thời yêu nhau.

Hai mươi năm trôi qua, anh say mê trong cuộc mưu sinh, kết quả có một gia tài và 1 gia đình không ai sánh bằng. Nhưng anh vẫn thấy cô đơn trong chính ngôi nhà mình vì người  song hành không hề đồng cảm.

Tình cờ  gặp anh tại nhà anh, khi tôi đưa con dự sinh nhật bạn ( là con anh ) , nhìn thấy chiếc xe đạp ngày xưa anh treo bên hông nhà , Tôi  hỏi: Sao anh còn giữ nó? Anh nhìn xa xăm giọng hơi nghẹn ngào: anh dành hết tuổi thanh xuân để xây dựng nên cơ ngơi này …nhưng bây giờ anh lại mong đánh đổi tất cả những gì anh có được ngày nay để anh có lại những gì trên chiếc xe đạp ngày xưa.
 Tôi quay đi ngậm ngùi ..anh cũng vậy ! Những gì đã qua bây giờ chỉ còn trong ký ức…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét