Đêm 14…đêm Trung thu..
Đêm nay trời không trăng, không sao..mưa lất phất bay bay..gió nhè
nhẹ thổi, đong đưa vòm cây rũ bỏ những giọt nước mưa lung linh trên lá.
Mưa không đủ làm ướt áo chỉ âm ẩm trên vai …
Nơi tôi ở không lặng lẽ như thường ngày, chính quyền và các
đòan thể tổ chức cho các em nhỏ vui đón tết Trung Thu, từng đoàn trẻ tung tăng
trên tay cầm lồng đèn sáng rực rồng rắn từ đầu ngõ đến cuối ngõ, trong tiếng
trống tùng tùng hộ tống của đoàn lân, với cảm giác nao nao tôi bước theo 1 đoạn
đường dài để hưởng trọn vẹn cảm giác của đêm trung thu…
Đêm nay..
Trung thu này tôi nhớ Trung thu xưa…
Trung thu tuổi nhỏ…
Nhà nghèo đông con nên mỗi khi Trung thu về chị em tôi biết thân
biết phận…không dám đòi hỏi ba mẹ mua lồng đèn hay bánh…Chỉ đứng nhìn
những đứa trẻ cùng trang lứa tung tăng với những chiếc lồng đèn đầy
hình thù đủ màu sắc đi loanh quanh khắp xóm. Sự thèm muốn vui trung thu đã
làm bừng lên ý tưởng - thằng em kế xung phong vào trong làng xin về cây trúc
..rồi mấy chị em bỏ ra cả buổi chiều hì hục chặt, chẻ ra từng khúc..cùng chế
tác ra những cái lồng đèn mẫu mã có 1 không 2 trên đời.. ngôi sao 5 cánh,
cánh to cánh nhỏ. Con cá thì đuôi to hơn đầu, máy bay thì trụi lủi
không có cánh . Không có tiền mua giấy bóng kiếng thì dán bằng giấy
tập học sinh đã qua sử dụng ố vàng đầy chữ…Thấy chúng tôi háo hức với
cái tết trẻ thơ của mình ..mẹ góp phần sáng chế ra 1 loại bánh Trung
thu độc đáo - mẹ dùng củ mì nạo ra nắn tròn..vuông, nhân là bí đỏ
thay trứng vịt muối…rồi hấp với chút đường tán vàng khè..
Rồi đêm Trung thu đến… Trên trời cao ánh trăng sáng bàng bạc, ngày
ấy đêm Trung thu ít mưa hơn bây giờ …chị em tôi vẫn có lồng đèn rồng rắn
theo lũ trẻ trong xóm đi vòng quanh khắp nơi – mặc kệ mọi lời chế nhạo
của lũ trẻ – mặc kệ những giọt mồ hôi chảy tràn trên khuôn mặt nhem
nhuốc ..và khi về nhà thì quây quần ăn những cái bánh Trung thu mẹ làm…mẹ nhìn
chị em chúng tôi ăn một cách tích cực những chiếc bánh Trung thu có 1 không 2
trên đời này với những giọt nước mắt chực lăn dài trên má, được chặn lại
bằng bàn tay chai sần nắng gió…tôi không dám nhìn mẹ vì nước mắt tôi
cũng…sắp rưng rưng…Rồi tiếng trống múa lân – lồng đèn – bánh Trung thu
theo chúng tôi vào giấc ngủ ngon lành và trở thành ký ức đẹp trong lòng
chị em chúng tôi…
Một trung thu nữa lại về khi tuổi đời chồng chất.. và thời
gian đã làm thay đổi tất cả
..Mẹ đi xa mãi mãi – Ba sống
đời thực vật
sau 1 TNGT – các em vì mưu sinh mỗi đứa một
nơi …Đời sao buồn nhiều
hơn vui…
Đêm nay..
Một mùa Trung Thu nữa lại đến ..những cơn mưa chợt đến chợt đi
làm ẩm ướt từng con phố nhỏ . Trời lúc này chưa lạnh nhiều để đám trẻ nhỏ co ro
trong manh áo ấm đi rước đèn Trung Thu..Trong cái không khí rộn ràng tiếng
trống múa lân và những bài hát trung thu vang lên .. Thèm được úp mặt vào một
bờ vai ai để gột rửa hết những muộn phiền trong cuộc sống ..Thèm một ánh nhìn
chia sẻ… Thèm cái cảm giác cuộn tròn trên ghế salong nhâm nhi miếng bánh trung
thu ngòn ngọt trong miệng và nghe những tình khúc vang bóng 1 thời …
Trời càng vào đêm càng âm u.. Mưa nặng hạt hơn...gió không còn nhè
nhẹ thổi nữa mà đang ào ạt thốc qua…Ngồi bên khung cửa sổ nhìn ra trời đêm
..nghe tiếng của đêm thì thầm những lời tự tình cùng gió …nghe cả tiếng trống
múa lân từ xa xa vọng lại..nghe tiếng côn trùng nỉ non tâm tình cùng nhau
…cảm giác thật nao nao..1 chút bình yên về trong cuộc sống ….
Mở những bài hát yêu thích ra nghe, những tình khúc vượt thời gian
của một thời vang lên trầm bỗng….
Nhắm mắt cho tôi tìm một
thoáng hương xưa
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời.
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau
Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào
Em ở đâu? Anh ở đâu?
Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu.
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất
Và tiếng hát và nước mắt.
Đôi khi anh muốn tin
Đôi khi anh muốn tin
Ôi những người ôi những người
Khóc lẻ loi một mình.
Cho tôi về đường cũ nên thơ
Cho tôi gặp người xưa ước mơ
Hay chỉ là giấc mơ thôi
Nghe tình đang chết trong tôi
Cho lòng tiếc nuối xót thương suốt đời.
Nhắm mắt ôi sao nửa hồn bỗng thương đau
Ôi sao ngàn trùng mãi xa nhau
Hay ta còn hẹn nhau kiếp nào
Em ở đâu? Anh ở đâu?
Có chăng mưa sầu buồn đen mắt sâu.
Nhắm mắt chỉ thấy một chân trời tím ngắt
Chỉ thấy lòng nhớ nhung chất ngất
Và tiếng hát và nước mắt.
Đôi khi anh muốn tin
Đôi khi anh muốn tin
Ôi những người ôi những người
Khóc lẻ loi một mình.
…Âm nhạc đưa ta về cõi mơ hồ xa xăm nào đó như làm tan biến nỗi
cô đơn, gạt đi nỗi lo toan muộn phiền..làm vơi đi những áp lực cuộc
sống… Suỵt ! Hãy lắng nghe - hãy để những giai điệu mang nhiều cảm xúc
dẫn dắt ta đi lang thang ,đắm chìm trong tận cùng của không gian và thời
gian … tất cả xin dừng lại để cảm nhận phút lắng lòng cuộc đời
mình….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét