Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

NGHÌN TRÙNG XA CÁCH




Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi,
còn gì đâu nữa mà khóc với cười.
Mời người lên xe về miền quá khứ.
Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu.


Tôi thích nghe bài hát ấy vào những lúc ngoài trời đổ mưa.Ngồi bó gối nhìn qua khung cửa sổ hứng lấy những giọt mưa lạc đường rơi nhẹ trên má, mơn man trên môi lành lạnh …làm chông chênh tâm hồn…Người đã đi xa mất rồi – xa khuất chìm dần vào miền ký ức ….Những giai điệu cứ lững lờ trôi miên man đi trong cơn mưa. Có nỗi buồn, nỗi cô đơn nào hòa tan nhè nhẹ trong câu hát lẫn vào tiếng mưa. Mảnh đời ướt át bầm dập…dường như chẳng thể giữ cho mình khỏi chênh chao nghiêng ngả giữa dạt dào, xối xả những xúc cảm...nhưng ! chỉ  một mình, biết san sẻ cùng ai? Cơn mưa lòng bắt nguồn từ trái tim bồi hồi, ấm nóng...Trao hết cho người hết tất cả những thương yêu..cuối cùng chia tay nhau trong cơn mưa…sao nhận về những giọt lạnh lùng, hắt hiu đến vậy....


Ngày chia tay, lặng lẽ mưa rơi.
Một tiếng thương ôi, gửi đến cho người.


Những hoài niệm cũ khép lại là khi ta trở về với cuộc sống. Cơn mưa dù lớn hay nhỏ rồi cũng  qua đi , chân trời lại hừng sáng …1 đêm dài khép lại - một ngày mới mở ra. tình đã qua sẽ trở thành Tình cũ xưa…, giờ đã xa nhau  như đầu sông cuối sông. Một sớm mai tỉnh giấc,  chỉ còn lại ….hoài niệm.


Nghìn trùng xa cách đời đứt ngang rồi,
còn lời trăn trối gửi đến cho người.
Nghìn trùng xa cách người cuối chân trời.
Đường dài hạnh phúc, cầu chúc cho người


Dù ở đâu hạnh phúc mãi mãi nhé người ơi …Lại là những tiếng mưa rơi đều, ngày tháng chất chồng như đám rêu phong phủ kín đời ta.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét